[Fanfic NTH] Ở Thế Giới Khác / Chương 26: Con nuôi
[Fanfic NTH] Ở Thế Giới Khác
  • Quay ngược về chuyện của Ngu Thư Hân lúc này. Sau một ngày làm việc mệt mỏi, cô quyết định quay về nhà để thăm mẹ mình một chuyến, cũng như bàn với mẹ cô về những dự định của bản thân trong tương lai. Mẹ của Ngu Thư Hân là một người thương con, nên vì chu cấp cho con, bà đã đi làm rất nhiều công việc khác nhau nhằm để tích lũy cho con mình. Nay Ngu Thư Hân về thăm nhà, thấy mẹ cô đang cặm cụi nấu ăn trong bếp, lòng chợt thấy ấm áp đến lạ. Cô đặt đống đồ bổ mình đã mua xuống bàn, mở miệng than.
  • Thư Hân
    Thư Hân
    Mẹ ơi, dạo này công việc của con đã đỡ hơn rồi, nên mẹ đừng đi làm thêm nữa nha mẹ.
  • Tình cảm Ngu Thư Hân dành cho mẹ nguyên chủ đã dần trở nên lớn hơn, đến mức cô đã bắt đầu xem bà là mẹ của mình. Bà là một người phụ nữ xinh đẹp, chăm chỉ và thương con hết mực, bà chưa từng xem vào bất kỳ chuyện gì của Ngu Thư Hân cũng như luôn cố gắng thay đổi để hợp với suy nghĩ của giới trẻ hơn. Nên đối với phần tình cảm bà dành cho đứa con này, Ngu Thư Hân cực kỳ xem trọng.
  • Mẹ của Thư Hân
    Mẹ của Thư Hân
    Mẹ không làm thì lấy đâu ra tiền cho con gái mẹ cưới chồng nè.
  • Bà trêu, đồ ăn lần lượt được đưa ra bàn. Ngu Thư Hân đứng dậy muốn giúp mẹ thì bị bà chặn lại, cốc nhẹ vào đầu mấy cái.
  • Mẹ của Thư Hân
    Mẹ của Thư Hân
    Đại tiểu thư lâu lâu mới về nhà một bữa, ngồi đây đi để mẹ làm được rồi.
  • Bà cưng chiều rót nước cam trong tủ ra cho cô uống, còn nhéo nhẹ cái má tròn tròn của cô.
  • Thư Hân
    Thư Hân
    Mẹ ơi, đây là sổ ngân hàng của con, mỗi tháng tiền lương con làm sẽ được gửi vào đây, mẹ giữ giúp con đi mẹ. Mẹ cứ lấy ra xài tùy ý, và nếu gặp khó khăn gì thì phải nói cho con biết nha mẹ.
  • Cô dặn dò, lấy sổ tài khoản mà mình đã chuẩn bị ra đưa cho mẹ. Cô biết, mẹ mình sẽ không xài gì cho cam, nhưng cô mong, mỗi lần mẹ gặp khó khăn gì thì mẹ sẽ nhớ, cô vẫn luôn ở đây và sẵn sàng giúp đỡ mẹ mọi lúc.
  • Mẹ của Thư Hân
    Mẹ của Thư Hân
    Ừa, mẹ biết rồi.
  • Bà nhận lấy sổ rồi cất vào két sắt, nơi bà sẽ chẳng bao giờ đụng đến trừ những trường hợp đặc biệt. Sau đó bà bắt đầu làu bàu về đống đồ bổ cô mua tặng, than rằng ăn có bổ béo gì đâu. Ngu Thư Hân chỉ cười, hạnh phúc cùng mẹ thưởng thức trọn vẹn bữa tối hôm đấy.
  • Trăng sáng trên cao, e rằng cũng chẳng sáng bằng tình mẫu tư nơi này.
  • Bên kia, người điều tra đã cung cấp toàn bộ thông tin về Ngu Thư Hân lên ông Âu. Lúc này, Âu Dương Tín Hàn đang ngồi trong phòng nghiên cứu đống tài liệu chất cao như núi, lắm lúc lại ngó sang tập giấy được bọc bìa ở bên cạnh mình, tự hỏi cô bé kia là người như thế nào.
  • Ông tự nhận, ông có hơi lo sợ về những cảm xúc đang quấn quít trong trái tim. Ông biết, ông lo rằng cô bé kia sẽ là một người trái với vẻ ngoài của mình, làm ra những hành động vô cùng khó coi. Ông không nỡ nhìn người có dung mạo giống cô con gái quá cố lại là một con người tồi tệ, dẫu trong tự sâu thẳm, ông đã đinh ninh rằng bản thân mình đã chấp nhận cái nhận chết của.
  • Âu Dương Tín Hàn là một người cố chấp, không chỉ về mặt công việc mà còn với gia đình của mình. Ông khe khẽ lắc đầu, đặt bút xuống, với tay lấy tập giấy đang nằm chiễm chệ trên bàn, chậm rãi mở ra xem. Những con chữ đen trên nền giấy trắng tinh khôi, hình ảnh cô bé hoạt bát đang cùng bạn dạo phố hay căn phòng sáng đèn thâu đêm mỗi lúc trăng về. Cô bé cực kỳ yêu mẹ của mình, đó là một điều không ai có thể phủ nhận. Từ ánh mắt cho đến cử chỉ của cô bé khi ở gần mẹ, làm ông càng nhung nhớ đứa con gái bé bỏng của mình hơn.
  • Sao mà giống quá! Đến cả việc được thầy cô lẫn bạn bè trong trường học yêu quý bởi tính thiện lương, trên đời này mấy ai giống ai vậy.
  • Nước mắt ông nhịn không được lăn dài bên mi mắt, nhiễu giọt xuống tập giấy đã bị siết đến không ra dáng hình ban đầu. Con gái của ông, đứa trẻ lúc nào cũng mỉm cười ngọt lịm làm nũng đòi ông dẫn đi chơi hay phàn nàn việc ông làm việc quá sức.
  • Âu Dương Tín Hàn nhìn số điện thoại của Ngu Thư Hân, trong lòng âm thầm ra quyết định gì đó.
  • Ở bên này, Ngu Thư Hân đang cặm cụi vẽ tranh, suy nghĩ cho bản thiết kế sắp tới thì bị chuông điện thoại kế bên làm cho giật mình. Cô ngơ ngác nhìn hàng số lạ hiển thị trên màn hình, phân vân không biết có nên bấm nghe hay không. Đợi khoảng một lúc, thấy số điện thoại kia vẫn liên tục gọi đến, cô cầm máy, bấm nghe.
  • Thư Hân
    Thư Hân
    A lô ạ?
  • Ở đầu giây bên kia, chủ tịch Âu đã bắt đầu trình bày với Ngu Thư Hân về ý định của mình. Ông muốn nhận cô làm cô nuôi, ý định chỉ vỏn vẹn bấy nhiêu. Ngu Thư Hân thầm cười, vờ hỏi thêm một vài lý do nữa, ông Âu không đề cập quá nhiều đến vấn đề này, chỉ nói đơn giản là thấy cô tốt bụng với giỏi giang nên muốn nhận cô làm con nuôi, nhằm giúp cô phát triển hơn nữa. Ngoài ra, ông còn muốn giới thiệu cô với gia tộc của mình nên mới cô đến bữa tiệc vừa được lên ý định tổ chức vào tuần sau, cốt để ông cho cô một danh phận rõ ràng. Ngu tiểu thư vui lắm, cứ cười tít mắt thôi, dẫu chẳng rõ vì sao bản thân lại đạt được vị trí đấy nhanh đến vậy. Cô gửi lời cảm ơn đến ông Âu và hứa rằng bản thân sẽ đến đúng giờ vào ngày hôm đấy.
14
Chương 26: Con nuôi